Nguồn Gốc và Lịch Sử
Cao khô cam thảo được chiết xuất từ rễ và thân của cây Cam thảo bắc (tên khoa học: Glycyrrhiza uralensis Fisch., Glycyrrhiza glabra L.), một thảo dược quý thuộc họ Đậu (Fabaceae). Cây có nguồn gốc từ Trung Quốc, phân bố rộng ở các tỉnh như Cam Túc, Sơn Đông, Tân Cương… và lan rộng sang các nước châu Á như Afghanistan, Mông Cổ, Nga. Tại Việt Nam, cam thảo bắc được du nhập từ lâu đời, trở thành vị thuốc không thể thiếu trong y học cổ truyền.
Đặc Điểm Sinh Học
Thân cây: Nhỏ, sống lâu năm, cao khoảng 0,6m.
Rễ: Phát triển mạnh, dài đến 2m, là bộ phận chính dùng làm thuốc.
Lá: Kép lông chim, 9–17 lá chét hình trứng.
Hoa: Màu tím nhạt, hình bướm.
Quy Trình Chế Biến
Rễ và thân cam thảo được thu hoạch vào mùa thu đông, sấy khô để làm dược liệu. Cao khô được sản xuất bằng cách:
Nấu chiết: Dược liệu khô được nấu với nước để trích xuất hoạt chất.
Lọc và cô đặc: Loại bỏ bã, cô dịch chiết đến độ ẩm thấp.
Sấy khô: Sấy ở nhiệt độ phù hợp đến độ ẩm dưới 5%, cho ra bột cao mịn, màu vàng nâu.
Đặc Tính Sản Phẩm
Dạng bào chế: Bột cao khô, tan tốt trong nước.
Mùi vị: Ngọt nhẹ, hơi đắng, mùi đặc trưng.
Đóng gói: 1kg, 5kg, 10kg, 25kg (có thể tùy chỉnh theo yêu cầu).
Bảo quản: Nơi khô ráo, thoáng mát, tránh ánh sáng trực tiếp.
Hạn dùng: 2 năm kể từ ngày sản xuất.